Nơi tôi có

410
Nơi tôi có tuổi thơ trọn vẹn
Một chiếc cầu ngắn mấy sải tay
Với dòng sông mặn như pha muối
Dọc con đường đầy tiếng trẻ con chơi. 

Và nơi ấy căn nhà tôi xiêu vẹo
Mẹ tôi đi khập khiểng dọc con đường
Cha tôi cuốc mòn tay trên cán gỗ
Dáng người cao tóc bạc, bủng da vàng.

Nơi tôi có rất nhiều cơn bão
Cát gió vun thành động, thành gò
Biển tháng năm vỗ hoài con sóng
Ngôi mộ cha vừa đắp gió khoả bằng.

Nơi tôi có những tháng ngày vất vả
Quả trứng gà rụng xuống làm bi
Sau buổi học đi lượm từng que củi
Cha mẹ đau, gạo hết biết ăn gì.

Nơi tôi có rất nhiều kỷ niệm
Cỏ chông chông lăn suốt tuổi thơ
Chim chòe vặt kêu trong mùa mận dại
Vết chân còng chi chít tháng năm qua.

Nơi tôi có điệu hò dô đẩy nôốc
Tiếng bước chân con gái nặng thịch thình
Người lạ đến không thể nào hiểu được
Tiếng nói dân miệt biển quê mình.

Ôi tất cả chỉ giản đơn có thế
Lý Hòa ơi mà sao có rất nhiều
Đời mẹ cha, vui buồn, bạn hữu
Có con thuyền với cả tình yêu.

Cho tôi được trở về nơi ấy
Hái hoa xương rồng trước biển ban mai
Để được ngắm dấu chân em trên cát
Được nô đùa với các em tôi.

Cho tôi được trở về nơi ấy
Sục chân đi trong cát đường làng
Xin lại hết những gì kỷ niệm
Bao bạn bè một thuở cưu mang.

Một góc làng Lý Hòa
Trích từ tập thơ “Đôi điều luyến láy” của Nhà thơ Nguyễn Hới Thọ

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here